Friday 17 February 2012

38 năm


Chủ Nhật, bố mẹ dẫn Chuột đi bảo tàng gặp bà Nội và cô Tor. Mẹ và bố nhân tiện có 2 tình nguyện viên trông Chuột liền trốn đi chơi riêng ngay! Tay trong tay, tung tăng dạo phố. Chiều về đón Chuột, cằm em trầy dài 1 vết. Bà Nội mách: em chạy vòng vòng hết tầng này đến tầng kia, chỉ chỏ u ơ, vấp bậc cửa, dập cằm. Cô Tor thì bơ phờ. Cô bảo, cũng cái bảo tàng này, cũng đúng căn phòng này, cũng cái băng ghế giữa hai bức tượng này, cô cũng ngồi đó chờ bố Chuột chạy qua chạy lại, chạy tới chạy lui, chỉ chỏ liến thoắng. Cô ngồi đó, chán muốn khóc. Giờ cũng vậy. Cứ như 38 năm, thời gian ngừng trôi, cô vẫn ngồi đó, còn thằng bé thì vẫn chạy.

No comments:

Post a Comment